Em biết mà, ai đó có thể nghĩ chúng mình đang hạnh phúc, nhưng em biết rõ, đó chỉ là thứ hạnh phúc mà em cố tô vẽ nó… Nói đúng ra, chúng mình đã từng hạnh phúc. Nhưng khi tình yêu đó ra đi cùng với những giận hờn, cãi vã và bất đồng quan điểm, hạnh phúc vốn dĩ đã không còn tồn tại. Giữa anh và em, chỉ còn lại những mệt mỏi và chán chường. Cho đến bây giờ… anh đã buông tay được chưa em?
Những ngày tháng qua, cả hai đứa mình đều cố gắng gượng bên nhau. Mọi người đặt quá nhiều kì vọng và trao quá nhiều niềm tin vào tình yêu của anh và em, để rồi khi hai đứa đã chẳng còn yêu như lúc đầu nhưng cũng không đủ can đảm để công khai mọi chuyện. Em lúc nào cũng lo sợ mình là kẻ thất bại. Một tình yêu đã từng là niềm ngưỡng vọng của nhiều người cũng có lúc lại tan tành như bong bóng xà phòng. Em không cam tâm để điều đó xảy ra. Vì thế mà em cố gắng níu giữ dù em điều đó chỉ khiến em thêm đau và chịu nhiều thương tổn.
Thương em, anh cố gắng thêm một vài lần nữa để hàn gắn tình yêu này. Nhưng người ta nói đúng, tình yêu là thứ khó níu giữ nhất. Khi nó đã đi rồi, dù có vờ vĩnh không tin điều đó, có tỏ ra mình hạnh phúc thì cảm giác nơi con tim vẫn nhức nhối lắm. Song anh không muốn em buồn nên anh tự nhủ với lòng mình, anh sẽ chỉ buông tay khi nào em sẵn sàng đối diện với mọi chuyện.
Em không cam tâm để điều đó xảy ra. Vì thế mà em cố gắng níu giữ dù em điều đó chỉ khiến em thêm đau và chịu nhiều thương tổn. (Ảnh minh họa)
Em à, tình yêu có lí lẽ của riêng nó. Giống như khi nó đến, dù cho em có cố tìm cách tống nó ra khỏi trái tim mình, nó vẫn luồn lách và ở lại sâu trong đó. Như khi anh và em yêu nhau vậy đó. Chúng ta không thể trốn chạy khi thần tình yêu đã gõ cửa. Nhưng khi nó đã đi rồi, dù em có đóng chặt cánh cửa trái tim, có nắm lấy tay người đã từng gắn bó với mình để thốt ra vạn lời yêu thương níu giữ thì cũng chẳng thể nào níu giữ được.
Em cũng không còn cảm thấy hạnh phúc khi bên anh. Cái mà em và anh đang níu kéo không phải là tình yêu mà chỉ là chút tàn dư của thứ ái tình một thời làm chúng ta tự hào về nó. Em sợ đối diện với mọi người, sợ phải thừa nhận rằng một thời chúng ta yêu nhau như thế mà giờ cả anh và em đều là những kẻ thất bại… Nhưng em à, chúng ta không thất bại. Dám đối diện với nhau khi tình yêu ra đi cũng là một cách đáng để tự hào. Em được gì khi giữ bên mình một người không thể khiến em hạnh phúc?
Anh tin, em làm được. Chia tay chẳng có gì ghê gớm nếu như ta hiểu điều đó là cách tốt nhất để hạnh phúc cho cả hai. (Ảnh minh họa)
Dũng cảm lên em… chúng ta không phải đang thất bại mà đang quay lại con đường dẫn mình tới một lối rẽ khác, một lối rẽ của hạnh phúc. Anh cảm ơn cuộc đời vì những năm tháng yêu em. Cũng cảm ơn vì em đã đồng hành cùng anh ngần ấy thời gian, đã muốn nỗ lực đến cùng để giữ anh và giữ tình yêu này. Cả hai ta đều đáng được hạnh phúc, một thứ hạnh phúc đích thực ấy em.
Mạnh mẽ lên em, cô gái anh đã từng yêu. Buông tay anh không có nghĩa là mọi thứ chấm dứt với em. Một cô gái tốt như em cần có một người đàn ông thuộc về em thực sự. Anh đã nghĩ mình là người đàn ông đó. Nhưng anh lầm. Anh chỉ cùng em bước chung một đoạn đường, để gieo thương nhớ, để tạo thành kỉ niệm trong nhau. Gạt đi nước mắt, em xóa dần kí ức về anh, về mối tình này và sẵn sàng đón một người khác nhé. Anh tin, em làm được. Chia tay chẳng có gì ghê gớm nếu như ta hiểu điều đó là cách tốt nhất để hạnh phúc cho cả hai.
Bây giờ, anh buông tay em nhé!
(canhbuomphieudu@…)