Nỗi buồn người yêu cũ đi lấy vợ đã dày vò cô gái trẻ tên T. (27 tuổi) nhiều đêm nay. Có lẽ, nếu chỉ là một chuyện tình bình thường, yêu rồi không hợp mà chia tay thì cô cũng không phải dằn vặt mình tới mức như thế. “Nhưng, mình và anh ấy đã cùng nhau vượt qua biết bao khó khăn, gian khổ, cho tới khi anh ấy thực hiện được ước mơ của mình, đã có thành tựu trong công việc thì anh ấy lại phũ phàng rời xa mình để đến bên 1 người con gái khác…” – T.buồn bã nói.
T. quen và yêu người yêu cũ khi 2 người vừa ra trường, 2 bàn tay trắng lập nghiệp bằng những bộ hồ sơ rải khắp các công ty lớn nhỏ. 2 người cùng sinh ra trong nghèo khó ở tỉnh lẻ nên dễ dàng đồng cảm và chia sẻ với nhau những khó khăn, nhọc nhằn của cuộc sống. Mới đi làm, lương của 2 người đều rất thấp, vì thế đời sống chẳng khác gì hồi sinh viên cả. T. chia sẻ, cô không bao giờ có thể quên được những buổi cô tới phòng trọ của người yêu nấu cơm, giặt giũ giúp anh, bỏ tiền túi ra để chăm lo cho anh từng bữa ăn đầy đủ dinh dưỡng để anh có sức làm việc. Được gia đình mua cho một chiếc xe máy cũ dùng làm phương tiện đi làm, chiều nào sau khi tan sở cô cũng đến đón người yêu trên chiếc xe máy cà tàng đó để anh khỏi phải chen chúc trên xe bus. Khi anh cần tiền để lo cho mẹ ốm nằm viện, T. không ngần ngại chạy vạy vay mượn khắp nơi để cùng anh lo cho đủ. “Rất nhiều lúc, mình cùng anh ấy phải gom góp những đồng tiền cuối cùng trong ví để chi tiêu, cùng nhau vui vẻ ăn bát mì tôm cho bữa tối vì hết tiền, cùng nhau xin xỏ bác chủ nhà trọ thư thư tiền nhà một chút… Thực sự đó là những năm tháng không thể nào quên được…” – T. tâm sự.
Theo lời T. kể, đi làm được 3 năm, nhờ nỗ lực làm việc và cố gắng không ngừng, người yêu cô đã đạt được một suất đi học ở nước ngoài do công ty tài trợ. Ngày bạn trai lên đường tới xứ người, T. cũng lại gom góp tất cả tiền bạc, mua sắm đồ cho anh, rồi giắt ví cho anh có thêm tiền chi tiêu. Lúc ấy, cô khóc rất nhiều, ngoài nỗi buồn chia li thì đó còn là giọt nước mắt của hạnh phúc và tự hào về người yêu giỏi giang, còn là giọt nước mắt của hi vọng, mong rằng khi hoàn thành khóa học trở về, anh sẽ có những bước thăng tiến trong công việc, rồi tương lai tươi sáng sẽ rộng mở trước mắt 2 người. Khi ấy, cô cũng nhận được lời hứa từ người yêu, rằng sẽ bù đắp cho cô tất cả, rằng sẽ trở về cưới cô, sẽ bên cô mãi mãi.
“Ban đầu, mình vẫn thường gửi tiền sang cho anh ấy, để anh ấy có cuộc sống thoải mái nhất, không muốn anh ấy phải vì chuyện tiền bạc mà phân tâm, ảnh hưởng tới học hành. Mọi chuyện vẫn rất ổn, bọn mình liên lạc thường xuyên. Nhưng 6 tháng kể từ khi anh ấy đi, anh ấy lạnh nhạt dần với mình, khi nói chuyện thì rất hay cáu gắt và quát mắng mình. Nghĩ anh ấy căng thẳng chuyện học hành, mình cũng không trách gì cả. Nhưng giấy không gói được lửa, rồi mình cũng biết được chuyện anh yêu người khác – 1 cô gái cùng học với anh bên đó, xinh hơn và có điều kiện tốt hơn mình. Mình chất vấn thì anh thẳng thừng nói lời chia tay, với lí do: hết yêu” – T. cay đắng giãi bày.
Hiện tại, người yêu cũ của T. đã có công việc rất tốt, ước mơ của anh ta cũng đã trở thành sự thực. Và anh ta sắp lấy vợ, người ấy không phải T. – người đã hết lòng hy sinh và cùng anh ta đi qua những năm tháng khó khăn nhất của cuộc đời.
V. (28 tuổi) và người yêu cũ đến với nhau khi anh chàng đang lâm vào hoàn cảnh vô cùng khó khăn: cú sốc tinh thần do mẹ mất, lại thêm chuyện bị cho thôi việc và mâu thuẫn với sếp, chưa kể vài khoản nợ của bạn bè do anh vay mượn lúc chạy chữa thuốc men cho mẹ ở bệnh viện. Với tình yêu chân thành của mình, V. đã bên bạn trai, động viên anh vượt qua nỗi đau tinh thần và cùng anh gây dựng lại sự nghiệp.
“Anh ấy quyết định sẽ tự kinh doanh, mình liền ủng hộ hết lòng. Thế là 2 đứa, với đồng vốn ít ỏi do anh vay mượn được và tiền tiết kiệm của mình bấy lâu đã cùng nhau đặt những viên gạch đầu tiên cho công ty của anh. Công ty ban đầu hoạt động còn rất khó khăn, bọn mình hầu như phải tự tay làm tất cả mọi việc, từ đàm phán hợp đồng tới dọn dẹp vệ sinh, mải miết đêm ngày quên hết mệt nhọc, chỉ mong có ngày đứa con tinh thần ấy khởi sắc. Mình vẫn làm việc trên cơ quan, vì thế tranh thủ được thời gian rảnh và chiều tan làm về là lao vào vừa giúp anh việc công ty, vừa chăm sóc cho anh với tư cách 1 người bạn gái. Thời điểm đó, nhiều đêm mình chỉ ngủ chưa đầy 4 tiếng, người bơ phờ, gầy sút đi nhiều” – V. nhẹ giọng tâm sự. Nhưng cô bảo, vì yêu và thực lòng coi anh ta là chồng mình sau này, vì thế cô chẳng hề có bất cứ phàn nàn gì hết, mặc dù mọi việc cô làm đều không được trả lương, thậm chí cô còn bỏ thêm tiền túi của mình ra trả lương cho nhân viên khi quỹ của công ty đã cạn kiệt.
T. cho hay, quãng thời gian 2 năm ban đầu gây dựng công ty đó, nói thì chỉ một vài câu là xong, nhưng phải chính mình trải qua mới thấy nó vất vả, mệt nhọc cỡ nào. Cô và người yêu đã luôn sát cánh bên nhau, cùng nhau buồn cho những thất bại, vui sướng cho những bản hợp đồng đầu tiên, để rồi lại nắm tay nhau làm việc không mệt mỏi, mong có được những thành công lớn hơn. “Anh ta luôn nói cảm ơn mình. Anh hứa khi công ty ổn định, anh ta nhất định sẽ bù đắp cho mình 1 đám cưới trong mơ, sẽ là một người chồng, người cha tốt, không bao giờ làm mình tổn thương…” – V. cười buồn cho biết.
Nhưng rồi có lẽ lời hứa của anh ta đã theo gió bay đi mất, khi mà anh ta ngang nhiên sau lưng V. yêu đương với một cô nàng ở công ty đối tác – xinh, trẻ và ngọt ngào, biết làm nũng hơn V. nhiều. Một ngày, V. phát hiện ra anh ta có một facebook khác mà cô chưa bao giờ biết tới, trong đó để tình trạng mối quan hệ là đang hẹn hò với cô nàng kia, và đầy ắp những bức ảnh tình tứ, những lời yêu đương nồng nàn, tha thiết của 2 người ấy. Đem chuyện hỏi bạn trai thì anh ta không chối cãi, bình tĩnh thừa nhận đã “trót yêu” cô nàng kia mất rồi. Đất trời như sụp đổ dưới chân V.
“Ai bảo rằng đàn ông sẽ không bao giờ phản bội lại người phụ nữ đã cùng mình đi lên từ gian khổ, khó khăn? Ai bảo thứ hạnh phúc bền chặt, chắc chắn nhất chính là thứ hạnh phúc góp nhặt từ hai bàn tay trắng? Mình đã kiêu hãnh ra đi vì dù có níu kéo cũng chẳng được gì, cũng không oán hận anh ta vì tất cả mọi việc đều là do mình tự nguyện làm. Nhưng thực sự trong lòng mình thì đau vô cùng…” – V. nghẹn ngào thổ lộ.