Hơi dài, ai rảnh thì có thể đọc tham khảo nhé. Câu chuyện là hành trình khiến bạn nam này mắc bệnh lậu do ngủ với “gái”. Mọi người đọc và rút kinh nghiệm cho chính mình nhé.
Chia sẻ – Mắc bệnh lậu chỉ vì ngủ với “Gái”
Em vốn là dân ngoan hiền. Một hôm thằng bạn cùng clan chơi game với em bảo. Thứ 7 này ông bà già tao về quê. Mày xuống chỗ tao chơi.Vâng thằng bạn em ở Hải Phòng bác ạ.Em nghĩ tiền xe 70k, đi về hết trăm rưởi cũng chả đáng là bao.
Thôi thì về chơi cả anh em. Em trọ học ở Hà Nội làm đệch có bạn .Về đến Hải Phòng nó dắt em ra Lạch Tray ăn thịt chó. Rượu vào ngà ngà. Nó gọi thêm mấy thằng chiến hữu cũng ở Hải Phòng. Công nhận dân Hải Phòng ghê gớm thật. Còn trẻ mà thằng nào cũng xăm + điện thoại anh em ý ới liên tục. Cảm giác ngồi nhậu với một băng toàn hổ báo (hổ báo thật chứ không phải hổ báo bàn phím như em vẫn thường thấy) làm em có cảm giác lạ lạ, vừa thích thích lại vừa sợ sợ.
Ăn uống no say. Chúng nó đòi đi Đồ Sơn chơi gái. Em đi xe Hoàng Long về, thằng bạn đèo ra ăn thịt chó. Giờ nó cũng đi chơi, em ở lại thì lạc lõng. Em nói nhỏ với nó :”Mày ơi tao hết cmn tiền rồi, cho tao xin kiếu”. Mục đích của em là để khỏi phải đi chơi gái vì cả đời em từ khi sinh ra chim em nó mới thò ra thụt vào ở tay em. Chứ nào đã bao giờ hửi được mùi lều chõng gái nó ra nàm thao !Tức thì nó dúi cho em 500k bảo, “mày về đây chơi đừng có nghĩ tiền bạc, tao biết mày hai mấy năm chỉ có đi đái với thủ dâm nên cho mày đi mở mang”.
Thế là em đành ngậm ngùi (nói ngậm ngùi chứ được đá phò chùa chả sướng bm ra ). Bắt cái taxi 7 chỗ về đến Đồ Sơn. Bọn ma cô tống em vào với một con phò. .Vâng, phò chưa sờ vào em em đã chào cmn cờ rồi. Thú thực là nhìn qua màn ảnh với nhìn thật nó khác nhau một trời một vực. Rồi đoạn sau em xin phép censored nhé vì nó cũng chỉ đến thế.
Đấy mới là đoạn mở bài.
Bây giờ là thân bài đây. Sung sướng xong em yên chí ra về. Trong lòng bồi hồ lâng lâng. Về đến nhà em cắm đầu vào chơi game trong một cảm giác rất yêu đời. 2-3 hôm sau không hề có cảm giác thèm thủ dâm… Khoảng 4 ngày sau khi đá phò về. Một buổi sáng sớm em tỉnh dậy trong tình trạng thằng bé chào cờ thẳng tưng như mọi khi. Không ngại ngần em phi ngay vào toa lét để giải quyết nỗi buồn sáng sớm. Sờ tay vào chim sao lại thấy nó hơi nhớt. Trong đầu chả suy nghĩ nhiều, có lẽ tối qua mộng tinh vì mấy ngày không bắt sóc thôi mà. Đi vệ sinh xong em xịt rửa qua loa rồi xách cặp đi học. Đến giờ ra chơi em đi đái, lúc này trời đã sáng rõ. Em vạch chim ra thì lại thấy nhớt.
Lúc này trong đầu em cũng hơi hoảng. Nhưng rồi tự động viên mình, chắc chả sao. Hết hôm nay mà bị gì thì đi khám sau. Đến chiều hôm đấy, em thực sự sợ vì chim em nó vẫn tiếp tục chảy mủ và đi tiểu có hơi buốt buốt. Em lên mạng search tình trạng xem thế nào. … Vnmon.Com … Em gõ từ khóa là các triệu chứng tiểu buốt, chảy mủ đầu dương vật. Thì ôi thôi, nó chính là bệnh lậu… Nhưng em vẫn cố động viên mình. Hay là mình chỉ bị nhiễm trùng thông thường. Chắc không phải lậu đâu. Hic hic
Em ra hàng thuốc, mua thuốc “nhiễm trùng đường tiểu, nhiễm trùng niệu đạo”. Khi em ra mua, người bán thuốc người ta hỏi “Cậu có quan hệ tình dục với gái mại dâm không ?” Em trả lời “Không” . Rồi người ta phát thuốc cho em, ghi chú là em đeo khẩu trang vì quá xấu hổ. Cầm thuốc về em tự trấn an mình, có thuốc đây rồi. Không phải sợ. Em uống thuốc rất đúng giờ. Nhưng qua hai lần uống thuốc, chiều và sáng hôm sau. Càng ngày em tiểu càng buốt, đầu chim sưng to. Mủ ra ướt quần lót và rất hôi. Em hoảng loạn thực sự. Em đọc trên mạng thấy nói rằng phải 24h mới có kết quả. Em cố gắng chịu đựng cơn nhức buốt và nghỉ học, ở nhà chơi game cho quên cái đau. Em vẫn lỳ không chịu đi khám, quên khuấy mất hôm đấy là thứ 7.
Đến đêm hôm đấy, em mất ngủ vì đau. Lúc nào cũng như có kim chích vào đầu chim, làm em tê dại cả người. Em cố động viên mình, sáng mai đi khám sớm. Sáng hôm sau, đúng 6h30 em thay quần áo, rửa chim sạch sẽ, phi thẳng đến bệnh viện Việt Đức. Đến nơi em mới ngã ngửa ra là chủ nhật bệnh viện không khám bệnh. Em như sụp đổ vì bị cơn đau hành hạ mấy hôm cùng nỗi thất vọng tràn trề. Quay về nhà, em lại âm thầm chịu đựng. Mỗi lần đi tiểu, dòng nước tiểu như sợi dây thép gai rút từ trong chim ra. Nhức buốt không để đâu cho hết. Em đi đái mà muốn phát khóc lên.
Em trở nên sợ đi đái. Vì thế em uống thật ít nước để khỏi phải đái nữa. Em đã không biết rằng phải uống nhiều nước thì đái mới không xót. Và đêm hôm đấy em đau quá không ngủ được, đi đái mà em khóc ròng vì đau.
Em hối hận lắm các bác ạ. Chỉ một phút mua vui mà giờ đây em dính căn bệnh xã hội. Em nằm suy nghĩ nhiều lắm. Giờ em chắc chắn em bị lậu rồi. Nhưng còn CĂN BỆNH THẾ KỶ. Nếu em mắc phải HIV thì làm sao đây ? Làm sao đây ? Em mới có 20 tuổi thôi. Còn cả quãng đường dài phía trước.Em éo cần mơ ước xa xôi, vinh hoa phú quý gì.Em chỉ nghĩ rồi đây em bị HIV, em tàn tạ đi từng ngày. Ai sẽ hành AOE mỗi tối. Ai sẽ đá bóng với bọn bạn. Em buồn vô cùng. Trời đất quay cuồng theo mỗi suy nghĩ của em.
Rồi thứ 2 cũng đến.Em quyết tâm phải chữa. Em đau lắm rồi. Em đến viện, xếp hàng. Lúc này em không đi được bình thường nữa vì mỗi lần em đi chim em lại nhói lên. Đau vông cùng. Đợi mãi mới mua được sổ. Rồi lại đợi mãi mới được vào khám. Em tường thuật lại cho các bác đoạn nói chuyện :
– Em khám bệnh gì ?
– Dạ em bị nhiễm trùng niệu đạo ạ. (Em cố dùng từ ngữ chuyên môn để tránh né)
– Gần đây em có quan hệ với gái mại dâm không ?
– Không cả tuần em đều ở nhà
– Tôi không bảo tuần, 1,2,3 tuần thậm chí một tháng, có không ?
– Dạ có ạ
– Thế thì em mắc bệnh lậu ở nam giới rồi đấy. Em có hay đi chơi gái không ?
– Dạ mới lần đầu ạ
– Đứng lên, tụt quần ra xem nào-…
– Úi giời ơi. Kinh quá. Lậu. Lậu quá nặng. Kéo quần lên đi !-…
– Sướng chưa ? Chơi gái một phút bây giờ nó ra thế này đây. Mà không chỉ có lậu đâu, cậu có nguy cơ dính cả sùi mào gà, giang mai và HIV đấy ! Tôi không chữa nổi cho cậu đâu. Để tôi giới thiệu sang viện Da liễu người ta làm việc.
– Bác sĩ thương em, chữa cho em với.
– Không tôi không biết chữa cái này. Tôi chỉ chữa vô sinh với các khoa nam học thông thường. Chơi gái thì sang Da Liễu !
– Bác sĩ thương em…
– Thương cái gì ? Chơi gái sướng lắm mà sao phải thương ?!
– Em chừa rồi ạ
– Chừa chưa ?
– Rồi ạ.
– Tôi chữa cho cậu một lần. Lần sau đừng để tôi gặp cậu bị bệnh này một lần nữa. Nhớ chưa ?
– Vâng.
– Bây giờ ra làm xét nghiệm đi. Tôi viết giấy cho.
Sau đấy là 3 tiếng đồng hồ chạy lòng vòng bệnh viện làm đủ các xét nghiệm. Xét nghiệm siêu vi B, viêm gan, xét nhiệm nước tiểu, dịch niệu đạo (ở dưới có link mô tả chi tiết cái này), xét nghiệm máu, xét nghiệm HIV,v.v… hết gần 800 nghìn !Xét nghiệm xong quay lại, ông bác sĩ kê cho em mấy đơn thuốc.Em thấy có ghi là thuốc gì đó “tiêm bắp”. Em hỏi là ai tiêm thì ông ấy bảo không biết, ở đây không tiêm.
Đúng là cái bệnh nhục, đi khám bị kì thị. Nhưng em cũng ngậm ngùi chấp nhận chả dám cãi. Vì ông í toàn nói đúng. Cuối cùng em ra mua thuốc hết hơn 1 triệu. Xách ra nhà thuốc tư nhân. Lại thêm một lần nhục. Đóng tiền tiêm thuốc hết 180 nghìn nữa.Cái ống tiêm nó to như ống tiêm lợn. Bác sĩ bảo nằm sấp xuống. Kéo quần ra. Đến đây thì em biết là tiêm mông. Rồi ông í đâm cái kim vào mông em. Nói thật đời em tiêm nhiều, nhưng chưa bao giờ đau thế. Em hét lên vì đau. Bác sĩ vừa tiêm vừa vỗ vỗ mông cho thuốc tan đi và bớt đau, vừa động viên em. Luồng thuốc đi vào mông mà em cảm nhận rõ mồn một, như axit luồn lách trong từng thớ thịt, xót và đau khủng khiếp. Đến lúc bác sĩ rút kim tiêm ra, em nằm đơ như khúc gỗ, không ngồi dậy nổi.
Đầu óc choáng váng, em bảo “Bác sĩ cho cháu nằm nghỉ một tí”.Mãi 5 phút sau em mới lồm cồm bò dậy. Kéo quần lên, cám ơn bác sĩ rồi về. Lúc về em không dám ngồi lên yên xe vì quá đau. Em cứ nhấp nhổm trên yên. Về đến nhà em quẳng xe đấy leo lên phòng nằm bẹp luôn. Thuốc ngấm vào người nên rất mệt. Mỗi lần đi tiểu nước tiểu ra xanh lè (xanh biển) và nồng nặc mùi hóa chất. Tuy còn đau nhưng em cũng mừng thầm, thuốc đã có tác dụng. Quả thật, 1 ngày sau em hết ra mủ. 3 ngày sau uống thuốc đều đặn, bệnh tình em dần thuyên giảm. Đến hôm nay thì đã dứt bệnh, em tĩnh tâm lại, viết một bài review lại đi chơi gái đá phò nó sướng thế nào.
Tổng quát, em thiệt hại tầm 2 triệu, phải nói dối ông bà già làm mất điện thoại rồi cầm điện thoại cũ đi bán trả nợ (em vay tiền bạn đi khám bệnh). Em thấy có lỗi với ông bà già cũng như hối hận với bản thân lắm. Em xin chừa ! Mong anh em VNMON dù đã hay chưa từng đá phò cũng nên tỉnh táo, đừng sướng con cu mù con mắt như em. Cứ người yêu mà ngủ cho cẩn thận.Nói luôn là em đá có BCS đàng hoàng. Nhưng bệnh (theo em đoán) lây lúc nó kèn sáo em. Vì bác sĩ dặn là kèn sáo chỉ khó lây HIV, còn sùi mào gà, giang mai, lậu dễ, thậm chí dễ hơn đi chân trần. Vì miệng nước dãi nó nhiều và lỏng nên dễ chui vào lỗ sáo gây bệnh. Anh em đừng dại như em nhé !Em xin hết ạ !