Chị Thanh Bình thân mến!
Em đang gặp một chuyện bế tắc trong tình cảm, em mong chị hãy cho em một lời khuyên.
Em năm nay 25 tuổi. Em và anh ấy quen nhau được hơn 3 năm rồi. Quen nhau khoảng nửa năm thì mẹ em biết chuyện và không đồng ý. Có nhiều chuyện dẫn tới vấn đề này lắm chị ạ.
Nhà em có ba chị em, em là con út, bố mẹ thì làm ruộng, vất vả nuôi ba chị em em ăn học. Khi em mới vào cấp 3 thì bố em mắc bệnh, suốt mấy năm, cứ lúc nào bố vào viện là mẹ lại chuẩn bị quần áo, đồ đạc theo bố vào viện. Cứ thế suốt mấy năm trời một mình mẹ em chăm sóc bố. Mẹ đã rất vất vả mà vẫn nuôi được ba chị em em học đại học, cao đẳng nên em rất thương mẹ. Năm đại học thứ 2 của em thì bố mất.
Chị gái em cũng gặp nhiều trắc trở trong chuyện tình duyên. Nhìn chung cuộc sống của chị ấy rất vất vả và khổ cực. em từ khi bố mất, lại chuyện của chị gái nữa nên suy nghĩ nhiều, rồi cũng hay xem sách bói toán và dần tin. Nhà người yêu em cách nhà em khoảng 5km. Trước mẹ em phản đối, nói rằng nhà người yêu em cũng như nhà anh rể, sợ em khổ. Em cũng đã phân tích cho mẹ, ở đâu cũng có người thế này thế kia nhưng mẹ vẫn không đồng ý. Lúc mẹ biết chúng em yêu nhau thì bọn em đã đi quá giới hạn. Một phần vì yêu anh ấy, một phần vì sợ sau này lấy người khác mà biết em đã quan hệ trước khi cưới thì em sẽ khổ nên em và anh ấy vẫn tiếp tục yêu nhau. Mẹ nói em không được thì cũng kệ. Mẹ tự xem sách bói tìm tất cả, chỉ cần có gì không hợp giữa hai đứa là mẹ em lại nói ngay.
Em và anh rất yêu nhau nhưng bị gia đình ngăn cản nên rất đau khổ (Ảnh minh họa)
Cuối tháng hai vừa rồi anh trai em lấy vợ, thời gian đấy cũng là lúc em phát hiện ra mình có thai, giữ cũng không được mà bỏ cũng không được. Nhà người yêu em không khá giả, anh ấy làm xây dựng, mấy năm vừa rồi đi làm toàn phải đưa tiền cho bố mẹ để trả nợ tiền vay vốn ngân hàng lúc đi học, rồi tiền xây nhà để anh trai anh ấy còn lấy vợ (nhà cũ là nhà cấp 4, không xây nhà thì không có chỗ để vợ chồng mới cưới ở. Sau này em và anh ấy lấy nhau thì cũng ở nhà mới xây), nên chưa tiết kiệm được tiền để bọn em tổ chức đám cưới. Bọn em đành phải bỏ đi đứa con của mình, dù rất đau khổ, từ lúc bỏ đến giờ anh ấy lúc nào cũng mong có con cả.
Dạo trước, trong làng có nhà có ý định đi lại với em, mẹ cứ thuyết phục em đồng ý nhưng em không đồng ý. Rồi giờ lại có một nhà khác, cũng trong làng, điều kiện tốt, mẹ cứ bắt em đồng ý, nhưng em bảo em vẫn yêu anh kia. Mẹ bảo hai đứa tứ hành xung, không lấy được, nếu hai đứa cứ lấy nhau thì đi khỏi nhà, coi như em không là con của mẹ nữa. Lúc đấy em cũng hơi nóng nên có bảo đi thì đi. Em và anh ấy định đi ở trọ rồi hai đứa đi đăng kí luôn. Nhưng rồi suy nghĩ lại thì em không nên thế, như thế khổ cả mẹ, rồi làng xóm dị nghị. Em biết mẹ cũng chỉ muốn tốt cho em, muốn em không phải sống khổ. Mấy hôm nay em chả biết làm thế nào cả, hai mẹ con chả nói chuyện gì với nhau cả. Em mong chị có thể cho em lời khuyên em nên làm thế nào. Em cảm ơn chị! (Em gái)
Trả lời:
Em gái thân mến! Cảm ơn em đã gửi những tâm sự của mình về cho chuyên mục. Qua thư, chị hiểu rằng em đang đau khổ khi tình yêu của em bị ngăn cản từ phía mẹ. Mẹ em đã quá vất vả để nuôi các em khôn lớn vì vậy em không muốn làm mẹ buồn. Nhưng em cũng không muốn mất đi tình yêu của mình. Em không biết phải làm gì giữa bên tình, bên hiếu.
Thực ra câu chuyện của em cũng giống với rất nhiều cô gái khác bị cấm cản như thế và rất khó để giải quyết triệt để bên tình, bên hiếu. Chị nghĩ rằng lúc này với em, biện pháp mềm mỏng, phân tích cho mẹ thấy là điều hợp lí hơn cả.
Nếu mẹ em chưa đồng ý ngay thì đôi bên cứ tiếp tục yêu nhau, động viên nhau, anh ấy cố gắng làm lụng để có thêm tích lũy… Sau một thời gian dài kiên trì, mẹ em có lẽ cùng phải mềm lòng. (Ảnh minh họa)
Trước mắt, em đừng vội kháng cự lại gay gắt với mẹ vì điều đó chỉ càng làm cho tình hình càng thêm căng thẳng. Như vậy càng khó để em thuyết phục mẹ. Em hãy tạm thời lắng lại, sau đó lựa lời nói chuyện tỉ tê với mẹ trong những đêm hai mẹ con nằm cạnh nhau. Em hãy thú nhận chuyện em yêu anh ấy ra sao, hai em cũng đã đi quá giới hạn với nhau… Nếu giờ em dừng lại, đi lấy người khác, sợ người ta biết chuyện rồi sẽ khinh thường em như thế thì đời em còn khổ hơn. Rồi tương lai của em sẽ bị chồng dày vò. Em hãy phân tích tình hình như vậy để mẹ em hiểu được. Thêm vào đó, hãy để mẹ em hiểu anh ấy yêu em như thế nào, hiện tại anh ấy cũng đang cố gắng cho tương lai ra sao. Theo như em nói thì anh ấy cũng kiếm được tiền, sửa sang nhà cửa, như vậy so với nhiều người đàn ông khác là hơn rất nhiều rồi.
Điều quan trọng là em phải đánh vào chuyện em và anh ấy đã đi quá giới hạn, nếu giờ không đến được với nhau sợ sau này người em lấy làm chồng sẽ hành hạ, dày vò em vì điều đó. Mẹ em ngăn cản cũng chỉ vì muốn cho em được hạnh phúc, trước những tình thế như vậy chị tin rằng mẹ em sẽ phải suy nghĩ lại. Thêm vào đó cả hai cần thêm thời gian để chứng minh tình yêu. Nếu mẹ em chưa đồng ý ngay thì đôi bên cứ tiếp tục yêu nhau, động viên nhau, anh ấy cố gắng làm lụng để có thêm tích lũy… Sau một thời gian dài kiên trì, mẹ em có lẽ cùng phải mềm lòng.
Chúc em mạnh khỏe và hạnh phúc!