Chị Thanh Bình thân mến!
Em đang gặp một chuyện buồn trong vấn đề tình cảm. Em mong chị hãy cho em một lời khuyên!
Em năm nay 23 tuổi, bạn gái em kém em 3 tuổi. Chúng em ở cùng quê và yêu nhau đến nay cũng đã gần 3 năm rồi. Trong 1 lần tình cờ quen nhau trên mạng, những ngày sau đó chúng em chỉ dừng lại ở mức độ gọi điện và nhắn tin cho nhau. Cô ấy là 1 người vô cùng cuốn hút người khác bởi vẻ thanh tú và giọng nói có thể nói là rất “đi vào lòng người”. Cũng bởi vậy mà em đã đem lòng yêu thương cô ấy. Ngày em tỏ tình (qua điện thoại vì chưa gặp mặt nhau bao giờ), cô ấy đồng ý. Không lâu sau đó em trở về và chính thức gặp cô ấy. Em thật sự bất ngờ vì cô ấy ở ngoài trông như 1 thiên thần. Và rồi… Tình yêu của chúng em cũng phát triển mạnh mẽ từ đó.
Cô ấy học xong phổ thông cũng là lúc em đưa cô ấy vào miền nam, nơi mà trước đây em sinh sống, làm việc và quen cô ấy. Chúng em đã sống thử 7 tháng và tết năm ngoái em và cô ấy về quê rồi không quay lại đó nữa. Những tháng ngày sống thử cũng là những ngày chúng em bộc lộ hết những điểm xấu của nhau, nhưng rồi tất cả cũng không có gì là đỉnh điểm cả. Cho đến giờ, em và cô ấy đã tìm được công việc ổn định. Em bàn tính chuyện đám cưới để dễ bề làm ăn vì công việc của em với cô ấy đi đâu cũng cần phải có nhau. Nhưng lần nào em đặt vấn đề để nói chuyện thì cũng bị cô ấy gạt đi bởi lý do là: Bây giờ chưa đủ vốn làm ăn và cưới về sẽ sống ra sao? Em có phân tích thế nào cô ấy cũng không chịu nghe và một mực làm theo ý mình. Sau những lần như vậy chúng em lại xích mích và cuối cùng người làm hòa vẫn là em. Vì nhà cô ấy xa nhà em nên thời gian đầu đi làm cô ấy thuê nhà trọ, mẹ em thấy vậy nên bảo em khuyên cô ấy về ở cùng nhà cho đỡ tốn kém và thêm vui vẻ vì nhà cũng neo người. Cô ấy cũng lưỡng lự 1 thời gian dài nhưng cuối cùng cũng đã đồng ý. Em rất vui về điều đó vì trong thâm tâm em lúc nào cũng muốn cô ấy gần gũi em và gia đình mình.
Em rất yêu cô ấy và đã sống thử với nhau, em muốn cưới mà cô ấy lại không chịu (Ảnh minh họa)
Thời gian đầu về ở cùng gia đình, cô ấy ngủ phòng em còn em thì ra phòng khách. Nhưng dần dần mẹ không cho em ngủ thế nữa. Vì trời lạnh với lại sợ em đau ốm và rồi bà bắt em vào ngủ chung với cô ấy. Tuy đã xem nhau như vợ chồng nhưng thời gian đầu ngủ cùng cô ấy khi có mẹ ở gần đó em không tránh khỏi sự ngại ngùng. Tất nhiên là chúng em không làm gì cả. Chuyện cứ thế trôi qua cho đến tết vừa rồi. Ngày nào em cũng xuống nhà cô ấy chơi. Bố mẹ cô ấy cũng biết chúng em yêu nhau lâu rồi, không ghét cũng không tỏ thái độ gì cả. Hai bác vẫn xem em là bạn cô ấy đến chơi nhà. Nhưng hôm vừa rồi bố mẹ cô ấy có nói chuyện với 1 người bà cô nhà cô ây rằng không biết em có thật lòng yêu và muốn tiến tới hôn nhân với cô ấy hay không hay chỉ lừa gạt rồi làm con nhà người ta mang tiếng vì em đến chơi nhiều như vậy mà lại không đề cập đến chuyện đó. Họ băn khoăn vì sao em không cho bên nhà em xuống thưa chuyện.
Em thật sự rất khó xử vì bố mẹ cô ấy lại nghi ngờ em như vậy, nhưng có ai biết được là mỗi lần em bàn bạc với cô ấy về chuyện này thì kết quả không bao giờ thuận được! Giờ đây mỗi lần xuống chơi nhà như là 1 sự khó chịu với em vì em chào hỏi xong thì mọi người bỏ đi hết và không ai tiếp chuyện em nữa. Em phải làm sao bây giờ. Em phải làm thế nào để thuyết phục người yêu và nếu đơn phương làm điều đó thì em phải bắt đầu câu chuyện như thế nào? Em mong muốn có 1 sự thỏa hiệp rõ ràng và không làm ai phải buồn cả. Em mong chị tư vấn giúp em. Em xin chân thành cảm ơn! (Em trai)
Trả lời:
Em trai thân mến! Cảm ơn em đã gửi những tâm sự của mình về cho chuyên mục. Qua thư, chị hiểu rằng em đang yêu một cô gái và tính chuyện nghiêm túc với cô ấy. Nhưng chỉ vì bạn gái chưa đồng ý cưới xin nên cuối cùng làm cho gia đình cô ấy nghĩ sai về em khi cho rằng em không thưa chuyện nghiêm túc về tình cảm. Từ một sự đối xử bình thường của gia đình cô ấy, bây giờ họ đã hiểu lầm em và em không biết làm thế nào để vừa theo ý bạn gái, vừa không mất lòng ba mẹ cô ấy.
Hãy phân tích tình hình để cho bạn gái em hiểu. Việc đặt vấn đề với bố mẹ là điều cần thiết và đáng phải làm. Còn chuyện cưới xin sau này hai bên gia đình và bản thân các em sẽ tính tiếp khi thời cơ chín muồi. (Ảnh minh họa)
Chị nghĩ rằng em là một chàng trai đã lớn nhưng dường như chưa trưởng thành. Trong trường hợp như thế này, rõ ràng, sự lo lắng của bố mẹ cô ấy không phải là vô căn cớ. Họ chắc chắn sẽ nghĩ nếu em yêu thương chân thành con gái họ, lại yêu nhau lâu tới vậy mà em không có ý kiến với bố mẹ cô ấy là không tử tế. Họ sẽ hiểu hoặc là em không yêu thật lòng, không tính chuyện nghiêm túc với con gái họ, hai là em không tôn trọng họ. Lẽ ra em đã phải ứng xử khác đi.
Lúc này, em nên nói chuyện lại một lần nữa với bạn gái em. Có thể lúc trước câu chuyện chỉ dừng lại ở việc em và cô ấy muốn thưa chuyện của mình hay chưa thì giờ đây đã có thêm ý kiến của người lớn. Cô ấy không thể ngang bướng khăng khăng theo ý mình để mọi mối quan hệ đều trở nên rắc rối được. Hơn nữa, cái mà bố mẹ cô ấy mong đợi ở em không phải là thưa chuyện cưới xin ngay mà là chính thức có lời xin phép bố mẹ cho em yêu đương, tìm hiểu cô ấy. Đó là không chỉ là sự nghiêm túc hóa mối quan hệ của hai em mà còn thể hiện thái độ tôn trọng với bậc sinh thành ra người yêu mình. Thưa chuyện như vậy không có nghĩa là các em phải cưới nhau ngay. Việc thưa chuyện với bố mẹ không những chứng minh được tình cảm của mình mà còn mang tới rất nhiều cái lợi.
Em hãy thử hình dung xem: khi em đã nói chuyện với bố mẹ cô ấy, họ đồng thuận thì khi ấy em sẽ được nhìn nhận như người trong nhà. Bố mẹ cô ấy sẽ không bực dọc, thậm chí là tìm mối khác cho con gái họ nữa. Đó là điều mà em cần phải làm ngay. Hãy phân tích tình hình để cho bạn gái em hiểu. Việc đặt vấn đề với bố mẹ là điều cần thiết và đáng phải làm. Còn chuyện cưới xin sau này hai bên gia đình và bản thân các em sẽ tính tiếp khi thời cơ chín muồi.
Ngay cả khi bạn gái em còn lưỡng lự, em là con trai cũng nên chủ động thưa chuyện với hai bác ấy. Em hãy nói rõ hoàn cảnh, là vì muốn lựa ý người yêu nhưng cô ấy chưa dứt khoát nên giờ em mới bày tỏ được, mong hai bác thông cảm. Nếu hai bác ấy đồng ý, em cũng có thể đưa bố mẹ em xuống gặp gỡ, nói chuyện để hai bên hiểu nhau hơn và nghiêm túc hóa mối quan hệ này. Em hãy giải thích một chút chuyện chậm trễ này cho hai bác hiểu. Chị tin rằng sau khi em nói, hai bác sẽ vui vẻ bỏ qua vì đã hiểu ra vấn đề. Khi ấy, có lẽ chính hai bác sẽ là người thuyết phục con gái mình trong chuyện kết hôn để tình yêu của hai em đi đến cái đích cuối cùng sớm hơn.
Chúc em mạnh khỏe và hạnh phúc!